Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Ngày cũ ....































Những ngày cũ, mà cũng không hẳn là cũ lắm. Mình vẫn thường hút thuốc, đôi khi là Malboro, đôi khi là Mild Seven. Mình vẫn thường đến bar, đôi khi cùng chị, đôi khi một mình. Tuyệt nhiên chỉ ngồi một góc và lặng lẽ uống Gin Tonic, đôi khi là Margarita và thi thoảng là Long island ice tea.
Đó không phải là nổi loạn, hư hỏng hay điều gì tương tự như thế. Mọi người vẫn thường nhìn vào điếu thuốc cháy dở, một hình xăm, màu móng tay sơn, ly rượu vơi nửa để đánh giá một cô con gái là buông thả, là dễ dãi, là hỏng người. Mà như mình đã nói, ai ai cũng có quyền mua niềm vui theo cách của riêng mình.
Nếu như một cô không vi phạm pháp luật, không đong - đưa - đẩy, không đua đòi chơi bời trên đồng tiền cực khổ của ba mẹ, không sống vô lối, vô trách nhiệm với bản thân mình. Thì nói cho mình nghe đi, tại sao cô ấy phải nhìn vào thái độ và đánh giá của những người không liên quan để thay đổi, hoặc giả chỉ là, xem lại cách sống của chính mình?
Họa hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm. Đừng bao giờ định nghĩa nhân cách một người chỉ bằng mắt nhìn. You also never get the right to do that

2 nhận xét:

  1. thỉnh thoảng tôi cũng có va chạm những thứ đó, tất nhiên sẽ tốt hơn khi mình k nghiện ngập...
    đồng ý. Đạo đức k nằm nơi cái váy ngắn hay dài...

    Trả lờiXóa