Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

Chợt một ngày ta không còn biết khóc




























Em đã đi rất xa thành phố của mình và bắt đầu những hành trình mới , những hành trình đầy ánh sáng và lẻ loi . Em đi trong sự cô đơn tột cùng giữa những đủ đầy ,  em đi trong giấc mơ của rất nhiều người khác và em đi trong tiếng hát ru của chính bản thân mình . Thi thoảng giữa lúc đứng thừ người trước những con sóng biển kỳ lạ đầy hơi nước lạnh tát vào gương mặt nửa trẻ thơ , nửa già cỗi . Em biết mình nhớ anh !!
Em đã ước ao mình sẽ gặp lại nhau , em đã ước ao mình sẽ lại được ngồi cạnh nhau và trò chuyện cùng nhau ....
Em đã ước ao giây phút ấy là mãi mãi
Em đã ước ao rằng mình sẽ khác ♥

1 nhận xét:

  1. Chao` ban !nghe chung` ban la` nguoi` söng´ huong´ ngoai ?! Ban viet´ loi` gioi´ thieu hay...Nhung khi minh` tra' thu` ai do´thi`ho cung~ tra' thu`lai minh`nhu the´? va` minh`lai tra' thu`?se~ kg the' co´anh´ nang´äm´khi ma` mua` döng cu´ o' do´ hoai` duoc däu ban?!chang' dem lai gi` ngoai` tai tieng´ ghe ron ...

    Trả lờiXóa